Tình yêu trong sáng và lành mạnh, phù hợp với các quan niệm đạo đức tiến bộ của xã hội là nội dung của khái niệm nào dưới đây? Tình yêu chân chính Quan hệ hôn nhân giữa vợ và chồng chỉ được pháp luật bảo vệ sau khi hai người đã Đọc truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng full (đã hoàn thành) của tác giả Nhĩ Căn. Truyện kể về nhân vật chính Bạch Tiểu Thuần từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, sống ở nơi thôn quê, quanh năm suốt tháng chỉ biết làm nông cho qua ngày. Mật Ngọt Hôn Nhân. Ngôn Tình. 7. Hàm Dục Nở 1. Khái niệm hàng hóa 1.1. Khái niệm hàng hóa trước đây. Hàng hóa là gì? - Theo Wikipedia thì định nghĩa: Hàng hóa là sản phẩm của lao động, có thể thỏa mãn nhu cầu nào đó của con người thông qua trao đổi hay buôn bán. - Trong kinh tế chính trị Mác - Lênin, hàng hóa là sản phẩm của lao động thông qua trao đổi, mua Cố Niệm đành phải đến công ty anh, cô nhớ trươc khi ly hôn, cô đã đến một lần. 4 năm qua, công ty đã đổi tên, một phong cách mới, chỉ có công ty không khí vẫn đơn giản như cũ. Cố Niệm nói tên, so với trước kia không giống. cjZ7. Thể loại Ngôn Tình, HĐ, HEHai người dây dưa với nhau không rõ ràng, thật sự trong lòng đối phương có nhau nhưng lại hành động hoàn toàn ngược nhau. Anh lại dùng cách lừa cô kết hôn với mình nhưng lại không cho cô biết anh là chồng chuyện tình của họ sẽ đi đến đâu?Sáu năm nói- Đưa một trăm vạn đây, tôi cho anh sướng chán thì thôi!Hắn đè cô lên bức tường- Tần Mộ Sở, giữa chúng ta hết rồi, hết thật rồi!Sáu năm sau gặp lại nhau. Hắn đè cô xuống giường - Mối làm ăn một trăm vạn năm xưa, giờ tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời!- Nhưng mà tôi đã kết hôn rồi! Đúng, cô đã kết hôn hơn nữa năm rồi! Tuy rằng cô không hề biết bất cứ điều gì về chồng mình cả, thậm chí ngay cả tên của anh ta cô cũng không hay. Điều duy nhất cô biết được là, khi mọi người nhắc đến người đàn ông đó.. - Lại đây...Lâu Tư Trầm vỗ chỗ trống bên giường mình, ý bảo Tần Mộ Sở đến Mộ Sở cũng không suy nghĩ lung tung nữa mà vội vàng ngồi xuống rồi hỏi- Thấy thế nào rồi? Bác sĩ bảo sao?Nói đoạn, cô lại duỗi tay sờ trán hắn Anh sốt vì nhiễm trùng vết thương à? Cô hỏi nhiều quá! Bảo tôi trả lời câu nào trước đây? Lâu Tư Trầm bỏ tay Tần Mộ Sở xuống, cầm trong bàn tay to rộng của mình rồi Trả lời hết Mộ Sở mặc cho hắn nắm lấy tay mình, không giãy dụa, cũng không rút ra Bác sĩ bảo thế nào? Không đáng ngại. Vết thương có nhiễm trùng không? Hơi hơi. ... Thế nghĩa là có nhiễm trùng rồi!Tần Mộ Sở cau chặt đôi mày thanh tú, cắn môi dưới, nhìn hắn đầy lo lắng Vết thương đau lắm đúng không? Đau lắm, đau đến mức phải có người lên giường hầu hạ rồi. Tần Mộ Sở lườm hắn- Ăn nói hẳn hoi!Lâu Tư Trầm xốc chăn xuống giường Vào phòng thay quần áo chọn một bộ đồ ra đây cho tôi. ... Anh không nằm nữa à? Đói rồi, đi ăn cơm trước. Ừ nhỉ! Tần Mộ Sở vào phòng thay quần áo rồi nói vọng ra Ở ngoài gửi nhiều đồ ăn vào đây lắm, hơn nữa hình như đều là do đầu bếp nhà hàng Michelin nấu thì phải! Chủ nhiệm Lâu à, bây giờ cuối cùng thì tôi cũng hiểu vì sao anh thích ở khách sạn mà không chịu về nhà rồi, ngày nào cũng sống sung sướng, cơm đến há mồm, áo đến giơ tay thế này thì tôi cũng muốn ở khách sạn luôn! Thế thì đến đây. Lâu Tư Trầm tựa vào cửa phòng thay đồ rồi ...Tần Mộ Sở phát giác ra mình lại tự lấy đá đập chân chuyển đề tài một cách cứng ngắc- Ban nãy nhìn mấy bác sĩ ở ngoài mà tôi phát hoảng luôn. Họ là các bác sĩ hàng đầu trên thế giới đó! Chậc chậc, đáng lẽ ban nãy tôi phải lấy điện thoại quay lại cảnh tượng rầm rộ ấy mới đúng, mời nhiều bác sĩ nổi tiếng tập trung lại một chỗ như vậy vất vả biết chừng nào chứ!Cùng lúc ấy, Tần Mộ Sở cũng nhận ra sự chênh lệch giữa cô và người đàn ông người trên trời, một người dưới Mộ Sở vừa chọn đồ cho Lâu Tư Trầm đứng ngoài cửa, vừa nói với hắn- Sao tôi lại cảm thấy anh không đơn giản như vẻ bề ngoài nhỉ?Lâu Tư Trầm nhướn mày, đáy mắt toát lên ánh nhìn sâu xa- Ý gì thế?Tần Mộ Sở suy nghĩ nghiêm túc rồi lắc đầu- Không nói rõ ra chỉ thấy người đàn ông trước mặt này toát ra hơi thở thần bí mà cô chẳng thể nhìn rõ mà hắn thật sự chỉ là con trai lớn của họ Lâu, thì vì sao hắn lại có thể triệu tập được tất cả những bác sĩ nổi danh vào bậc nhất như thế? Bình thường bọn họ đều rất kiêu ngạo, muốn mời được một người đã khó lắm rồi, huống hồ là cả một nhóm đến phục vụ hắn ta?Hơn nữa, bọn họ vô cùng cung kính với Lâu Tư Trầm, hiển nhiên đó không phải là thái độ mà các bác sĩ được thuê về nên có, mà là sự cung kính tự nhiên phát ra từ chính nội tâm họ!Vết thương trên người hắn còn là do súng gây ra...Tần Mộ Sở cảm thấy càng ngày mình càng không nhìn thấu được người đàn ông trước thực sự chỉ đơn giản như những gì mình biết thôi ư?Tần Mộ Sở chọn cho hắn mộ chiếc áo sơ mi trắng sọc xám và một chiếc quần Tây đen Được không? Tùy cô! Lâu Tư Trầm dễ tính một cách bất Thế cứ mặc vậy đưa quần áo cho Tư Trầm không nhận- Tôi là người bị thương đấy, cô mặc cho tôi Mộ Sở quẫn bách đến mức đỏ bừng cả mặt- Đừng quậy nữa, anh bị thương ở ngực chứ tay chân có sao đâu!Nói đoạn, Tần Mộ Sở nhét quần áo vào tay hắn rồi giận dữ lườm hắn một cái- Tôi tắm cho anh là quá lắm rồi, đừng có mà được voi đòi Tư Trầm bật cười, nhận lấy quần áo rồi nói đầy tà tứ- Được, cô tắm cho tôi là được, còn quần áo để tôi tự Tư Trầm vừa nói vừa mặc áo sơ Mộ Sở lườm hắn, hờn dỗi Tôi đi ăn sáng đây! Anh rửa mặt xong thì đi ăn đi không nguội. Ừ. Lâu Tư Trầm vừa cài cúc áo vừa Tần Mộ Sở đi ra khỏi phòng ngủ thì đoàn bác sĩ đông đảo đã rời đi, trong phòng khách chỉ còn lại một mình thư kí Chào cô kí Lâm chào Chào cô, thư kí Lâm, sáng sớm đã làm phiền cô Mộ Sở nghĩ may mà Lâu Tư Trầm có một thư kí đáng tin, chứ nếu không cô không biết phải làm thế nào Không sao, đây đều là việc mà tôi phải làm đoạn, thư kí Lâm đưa cho cô một tờ danh sách Cô Tần, đây là đơn thuốc của ngài Lâu và một số điều cần chú ý, bình thường làm phiền cô nhắc nhở ngài ấy giúp tôi nhé. Được, tôi sẽ nhắc anh ta uống thuốc đúng giờ. Nếu không còn việc gì nữa thì tôi xin phép đi trước. Thư kí Lâm không muốn ở đây làm cái bóng đèn giữa hai người họ đâu. Vâng, cô cứ đi làm việc của cô đi! Có chuyện gì thì gọi cho tôi nhé. Thư kí Lâm rời vừa đi thì Lâu Tư Trầm cũng đã mặc xong quần áo rồi đi ra khỏi phòng Mộ Sở không thể không thừa nhận rằng, hắn là người đàn ông mặc sơ mi và quần Tây đẹp nhất, phong cách nhất mà cô từng dù lúc này hắn không thắt caravat, mấy cúc áo sơ mi từ cổ xuống cũng không chịu cài, thế nhưng ăn mặc như thế cũng chẳng làm giảm đi mảy may khí chất ngạo mạn toát ra từ người hắn. Dường như hắn đến cùng ánh sáng rực rỡ, khiến cho Tần Mộ Sở chẳng thể nào rời mắt kể là dáng người, diện mạo hay khí chất, người đàn ông này đều rất gợi tình!Khó trách sao năm đó cô lại bị hắn mê hoặc đến thần hồn điên đảo, đến tận bây giờ vẫn chẳng thể lấy lại cả thân thể và trái tim Nhìn gì thế?Lâu Tư Trầm đã đến gần cô từ bao Hả?Bấy giờ Tần Mộ Sở mới hồi thần lại, cô ngượng quá, vội quay đi- Không gì, ăn cơm thôi!Cô quay người đi vào phòng Tư Trầm rảo bước đuổi Mộ Sở mở món ăn được giữ ấm, vừa thấy đồ ăn được đựng trong khay bạc thì không khỏi thốt lên kinh ngạc- Bữa sáng này quá xa xỉ rồi!Mỗi món không nhiều lắm nhưng chủng loại lại cực kì đa dạng, có nhiều món mà Tần Mộ Sở còn chưa thấy bao giờ, chẳng trách cô cứ như nhà quê ra Thích thì ăn nhiều chút Tư Trầm ngồi xuống bên như hắn không có hứng lắm với bữa sáng đa dạng trước mặt. Hắn không ăn vội, mà cầm tờ báo sáng thư kí Lâm chuẩn bị cho mình rồi chăm chú lật Mộ Sở hơi bất mãn. Cô nhíu mày, gõ dao nĩa lên bàn ăn, nhắc hắn- Ngài Lâu, đừng vừa ăn vừa đọc, dạ dày anh đã không tốt rồi, giờ mà không chăm sóc nó tử tế thì nó sẽ biểu tình cho anh xem!Nói đoạn, cô dùng nĩa xiên một miếng điểm tâm nhỏ, đặt vào đĩa ăn của hắn- Ăn cơm xong rồi xem tiếp, được không?Lâu Tư Trầm ngước mắt lên khỏi tờ báo rồi nhìn Tần Mộ Sở ở đối diện Sao lúc trước tôi không nhìn ra cô lắm chuyện như thế nhỉ? ... Ý là bây giờ anh kì thị tôi chứ gì?Tần Mộ Sở bực mình cắn cái dĩa trong tay rồi liếc nhìn hắn đầy căm giận- Chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng người tốt!Chẳng phải cô muốn tốt cho hắn hay sao hả?- Nếu anh thấy tôi phiền quá thì tí nữa ăn cơm xong tôi sẽ đi Mộ Sở nhét một chiếc bánh ngọt vào miệng làm cho hai má phồng Tư Trầm liếc cô mà buồn cười. Sau đó hắn thả tờ báo xuống, cầm lấy dao nĩa- Hài lòng chưa?Tần Mộ Sở cười tươi roi còn tạm được!Bao nhiêu buồn bã trong lòng Tần Mộ Sở tan thành mây khói, ăn cái gì cũng thấy ngon hơn. Cô vừa nhét thức ăn vào miệng, vừa khen không ngừng nghỉ- Đầu bếp Michelin đúng là đẳng cấp, cái gì vào tay họ cũng thành sơn hào hải vị cả. Cái bánh ngọt này cũng thế này, ăn ngon quá là ngon!Lâu Tư Trầm nhìn vẻ thỏa mãn trên mặt cô, nét dịu dàng đong đầy trong ánh Mộ Sở thấy hắn nhìn mình chằm chằm thì không ăn nữa, cô bỗng thấy hơi thẹn thùng Anh nhìn tôi mãi thế làm gì? Lần đầu thấy phụ nữ ăn uống xấu nết như cô, lạ mắt ấy mà. Lâu Tư Trầm đáp, mắt đượm ý ...Tần Mộ Sở lườm hắn- Anh không móc mỉa tôi mấy câu thì khó ở lắm phải không?Lâu Tư Trầm nhếch lông mày, không nói gì thò tay về phía Tần Mộ Sở!Tần Mộ Sở hoảng hốt né ra sau theo bản năng rồi nhìn hắn với vẻ đầy nghi tay của Lâu Tư Trầm vươn phải khoảng không, hắn cau mày, nét không vui hiện rõ trên vẻ mặt- Đừng động Mộ Sở bèn ngồi im ngoan ngoãn, không dám động đậy hắn vươn tới, ngón tay lạnh lẽo vuốt lên miệng cô rồi xoa mấy Mộ Sở giật Tư Trầm híp mắt liếc cô ra chiều ghét bỏ Ăn bánh ngọt mà mồm toàn vụn bánh! Tần Mộ Sở, cô là phụ nữ đấy! ... Rõ ràng ngón tay hắn lạnh ngắt, thế mà Tần Mộ Sở lại thấy khóe miệng mình nóng rực lên như phải vội vàng lau miệng rồi nói với vẻ luống cuống Thì vì bánh ngon quá mà! Nếu thích thì tôi bảo họ ngày nào cũng làm cho cô ăn. -... Thôi vội vàng xua tay từ Sao?Lâu Tư Trầm cau Mộ Sở cắn cái nĩa trên tay rồi nói với vẻ vô tội- Anh đừng có làm tôi quen với cuộc sống xa hoa lãng phí này, tôi ăn cơm rau dưa quen rồi...Đôi mày hoàn mỹ của Lâu Tư Trầm cau lại thành một chữ “xuyên” Tần Mộ Sở, cô sợ tôi đột ngột xông vào cuộc sống của cô à? Hả? Gì cơ? Tôi chẳng hiểu anh nói gì cả. Tần Mộ Sở chột dạ, giả dám nhìn hắn thêm cái vì... lời hắn nói đâm trúng tim đen của sợ lắm! Sợ hắn sẽ xông vào cuộc đời mình lần nữa, và càng sợ hơn rằng cô sẽ quen với cuộc sống có hắn cạnh bên! Đọc truyện Niệm niệm hôn tình full cập nhật chương nhanh nhất trên 6 năm trước vì bất đắc dĩ cô phải chia tay anh trong khi đang mang thai. Còn anh khi đó vì nghe được câu nói của cô mà hiểu lầm, giận dỗi. Anh nghĩ rằng cô là loại phụ nữ đáng khi, vì tiền có thể coi chuyện tình yêu như trò đùa. 6 năm sau gặp lại hai người tiếp tục dây dưa không rõ. Thật ra trong lòng đối phương vẫn có nhau nhưng hành động lại trái ngược với tình cảm của mình. Mở đầu truyện Niệm Niệm Hôn Tình là tình huống chia tay đầy bất ngờ của cặp đôi nam, nữ chính. Nữ chính vì không muốn trở thành người ngăn cản bước đường thành công của nam chính mà chia tay anh ta. Không những vậy, cô còn dùng lý do khiến người khác đau lòng. Sáu năm trước cô nói với anh rằng “Tôi chủ động tìm mẹ anh để đòi một trăm vạn kia đấy! Còn nữa, từ trước tới giờ tôi chỉ yêu một mình Cố Cẩn Ngôn. Quan hệ giữa chúng ta kết thúc rồi, hết rồi…”, lời nói của cô khiến hắn tức giận đến bộc phát “thú tính” nhưng vẫn không nỡ làm tổn thương cô. Sau nụ hôn cuồng bạo hắn chỉ đè cô lên tường và nói rằng “Tần Mộ Sở giữa chúng ta hết rồi, hết thật rồi”. Sáu năm sau trong một lần đi bắt gian thay bạn thân, cô và hắn gặp lại nhau. Câu đầu tiên hắn nói lại là “Tần Mộ Sở, sáu năm không gặp, chẳng ngờ cô vẫn rẻ tiền như xưa!”. Giọng của hắn khàn khàn, câu từ sắc bén, đâm thẳng vào trái tim, khiến lồng ngực cô đau nhói. Chưa dừng lại ở đó, sau những lời sỉ nhục đau lòng hắn tiến hành “vận động” với cô mà vẫn không quên nói rằng, đó là món nợ Tần Mộ Sở đáng lẽ phải trả từ 6 năm trước. Nhưng lúc này Tần Mộ Sở cô đã kết hôn rồi. Cô kết hôn từ nửa năm trước với một người đàn ông xa lạ, chưa từng gặp mặt. Cô cũng không biết bất cứ điều gì về chồng mình, thậm chí ngay cả tên của anh ta cũng là điều bí ẩn. Điều duy nhất cô biết là, khi mọi người nhắc đến anh ấy đều là kính trọng, ngưỡng mộ, thậm chí là sợ hãi. Thế nhưng cứ “mỗi lần cô gặp nạn là người chồng bí ẩn của cô lại xuất hiện đúng lúc, cứu cô ra khỏi nước sôi lửa bỏng như thiên thần.” Sau lần phát sinh quan hệ với anh tại khách sạn, hai người họ bỗng trở thành đồng nghiệp. Thậm chí cô còn trở thành bác sĩ thực tập được anh lựa chọn trực tiếp hướng dẫn. Mang theo tâm trạng tò mò muốn đến hỏi anh lý do, không ngờ lại gặp cảnh anh đang thân mật cùng vị hôn thê. Dù biết rằng mối quan hệ giữa hai người từ 6 năm trước đã có khoảng cách dài vô tận. Đối với cô anh chính là ánh trăng trên trời, chỉ có thể ngắm mà không thể chạm. Nhưng tại sao khi nhìn anh thân mật cùng người phụ nữ khác cô lại thấy chạnh lòng đến vậy? Còn anh, khi nghe người phụ nữ mình yêu phủ nhận tình cảm quá khứ và cả tương lai của họ tại sao lại tức giận đến muốn “đóng băng” cả thế giới. Tình yêu thật kỳ lạ, mặc dù hai người rõ ràng vẫn còn rất yêu nhưng lại không thể vượt qua khoảng cách để đến với nhau. Trước mắt mọi người Lâu Tư Trầm là vị chủ nhiệm hoàn mỹ, đẹp trai, tài giỏi, gia thế khủng. Chỉ khi ở bên Tần Mộ Sở anh mới bộc lộ rõ con người mình “vô lại” như thế nào. Anh không chỉ trêu chọc mà còn cưỡng hôn cô, thậm chí rất muốn làm chuyện ấy với cô. Thế nhưng sự hiểu lầm rằng anh không phải người đàn ông đầu tiên của cô đôi khi khiến Lâu Tư Trầm mất đi lý trí. Những lúc đó anh lại nói những lời tàn nhẫn khiến người mình yêu tổn thương sâu sắc. Mặc dù đó không phải là điều anh muốn, nhưng cơn ghen tuông lấn át trái tim anh. Còn Tần Mộ Sở từ sau khi phát sinh quan hệ với anh, cô luôn cảm thấy có lỗi với người chồng chưa gặp mặt. Cô hoàn toàn không biết rằng người chồng bí ẩn của mình chính là Lâu Tư Trầm. Anh muốn dùng cách kết hôn để trói buộc cô bên mình, để ngăn cản tình huống như 6 năm trước lặp lại. Làm việc chung với Lâu Tư Trầm, Tần Mộ Sở càng ngày càng phát hiện ra mặt vô sỉ của người đàn ông này. Trước mặt anh sẵn sàng “ăn không nói có” cố ý bắt bẻ lời nói của cô, chọc ghẹo cô, nhưng sau lưng anh lại giúp cô giải quyết mọi việc. Dục vọng của Lâu Tư Trầm đối với Tần Mộ Sở chưa bao giờ cạn. Dù là 6 năm trước hay 6 năm sau cô đều có thể dễ dàng kéo đứt sợi dây lý trí của anh. Giữa lúc mối quan hệ của Tần Mộ Sở với Lâu Tư Trầm tiến triển tốt đẹp, thì cô lại phát sinh quan hệ với “Cô Lang” dẫn đến mang thai. Cố rối rắm không biết cha của đứa trẻ là ai mà không biết rằng “Cô Lang” và Lâu Tư Trầm thực ra là cùng một người. Vì cứu Đuôi Nhỏ, con gái lớn của mình Tần Mộ Sở quyết định ra nước ngoài sinh con. Cùng đi với cô còn có thái tử gia nhà họ Cố, điều này khiến Lâu Tư Trầm cực kỳ tức giận. Anh bám theo cô ra nước ngoài, vì vô ý anh khiến cô ấy sảy thai, điều này dẫn đến hiểu lầm càng sâu giữa họ. Liệu lần này Lâu Tư Trầm sẽ bù đắp cho Mộ Sở thế nào đây? Liệu cô ấy có tha thứ cho anh, hai người tiếp tục cuộc tình dang dở sáu năm trước? Trong chuyến ra nước ngoài Mộ Sở gặp một người phụ nữ có bóng lưng giống người mẹ đã khuất của mình, trùng hợp là Lâu Tư Trầm cũng nhìn thấy. Mà mẹ của Mộ Sở lại chính là đối thủ một mất một còn với anh. Lâu Tư Trầm sẽ giải quyết việc này thế nào, còn Mộ Sở sẽ lựa chọn ra sao? Tất cả những câu hỏi này sẽ có lời giải đáp trong truyện Niệm Niệm Hôn Tình. Sau khi đọc Niệm Niệm Hôn Tình thì mình thấy đây là một tác phẩm hấp dẫn với những tình tiết bất ngờ. Người đọc phải lật mở từng trang mới khám phá được bí mật của nó. Mối tình của nam, nữ chính ngọt ngào nhưng cũng đầy chua xót khi sáu năm trước họ bỏ lỡ nhau. Sáu năm sau gặp lại trải qua biết bao giày vò với những oán, hận, tình thù liệu hai người họ có thể gương vỡ lại lành. Để cảm nhận và trải nghiệm các cung bậc tình yêu của cặp đôi nam, nữ chính bạn hãy ghé qua để đọc truyện ngay nhé! Link convert Full Thể loại Ngôn Tình, HĐ, HEEditor iNovel 765 trở về trước, Meo_mup từ chương 765Hai người dây dưa với nhau không rõ ràng, thật sự trong lòng đối phương có nhau nhưng lại hành động hoàn toàn ngược nhau. Anh lại dùng cách lừa cô kết hôn với mình nhưng lại không cho cô biết anh là chồng chuyện tình của họ sẽ đi đến đâu?Sáu năm nói- Đưa một trăm vạn đây, tôi cho anh sướng chán thì thôi!Hắn đè cô lên bức tường- Tần Mộ Sở, giữa chúng ta hết rồi, hết thật rồi!Sáu năm sau gặp lại nhau. Hắn đè cô xuống giường - Mối làm ăn một trăm vạn năm xưa, giờ tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời!- Nhưng mà tôi đã kết hôn rồi! Đúng, cô đã kết hôn hơn nữa năm rồi! Tuy rằng cô không hề biết bất cứ điều gì về chồng mình cả, thậm chí ngay cả tên của anh ta cô cũng không hay. Điều duy nhất cô biết được là, khi mọi người nhắc đến người đàn ông đó.. Lâu Tư Trầm đen mặt đóng máy tính lại rồi xốc chăn lên, chuẩn bị xuống Tôi ra ngoài một chút!Tiết Bình thấy thế thì càng hoảng hốt, anh ta vội bước tới ngăn Thiếu gia ngài đừng lấy tính mạng mình ra đùa giỡn!- Bảo thư ký Lý vào chuẩn bị đồ cho tôi thay Tư Trầm làm như không nghe thấy lời của Tiết Bình mà phân phó anh Thiếu gia, tình trạng bây giờ của ngài không thể ra ngoài được đâu! Ngài đang làm khó tôi đấy à? Nếu bác sỹ Lục về mà biết tôi để ngài ra ngoài, chẳng phải anh ấy sẽ lột da tôi sao? Tiết Bình tỏ vẻ đau khổ van xin Lâu Tư Tư Trầm híp mắt lại nhìn Tiết Bình với ánh mắt sắc Rốt cuộc tôi là thiếu gia của cậu hay là Lục Ngạn Diễm thế hả?- Tất nhiên là ngài rồi! Nhưng bác sỹ Lục cũng vì sức khỏe của ngài mà! Hơn nữa lúc bác sỹ Lục trở nên biến thái, hung ác thì...Tiết Bình nói tới đây thì sợ tới mức run rẩy, không dám nói tiếp Ngạn Diễm là một bác sỹ nhưng tuyệt đối là bác sỹ biến thái nữa. Bề ngoài là bác sỹ của khoa giải phẫu thần kinh không chút tiếng tăm của bệnh viện Phụ Nhân, nhưng thực ra anh ta là một bác sỹ quái đản, biến thái. Cách cứu người kỳ lạ khỏi phải bàn, mấy trò chỉnh người thật khiến người ta phát điên lên luôn. Ngay cả Tiết Bình còn không nhớ nổi số lần bị biến thành chuột bạch của anh ta nữa. Cảm giác đau đớn đó như mới ngày hôm qua, ấn tượng sâu sắc, suốt đời khó quên!Sao anh dám khiêu chiến dâm uy của tên biến thái Lục Ngạn Diễm kia chứ?Lúc này thư ký Lý đặt quần áo của Lâu Tư Trầm trên tủ đầu giường rồi ra khỏi phòng Tư Trầm vừa thay đồ vừa nghe Tiết Bình cằn nhằn bên tai Thiếu gia à, tuy rằng thiếu phu nhân quan trọng nhưng sức khỏe ngài càng quan trọng hơn! Giờ mà ngài ra ngoài thì vết thương sẽ bị rách ra mất...- Tiết Bình!Lâu Tư Trầm lạnh lùng gọi Tiết Bình ...- Cậu mà còn lải nhải thêm một câu nữa thì tôi sẽ ném cậu cho cá mập ăn đấy! Không tin thì cậu cứ thử xem!!Tiết Bình tủi thân cúi thấp đầu, không dám nói thêm lời nào....Trong lúc đó, Mộ Sở ngồi chờ ở ngoài cửa phòng khách sạn có phần mệt mỏi, sau đó cô liền gối đầu trên balo nằm Lâu Tư Trầm tới thì Mộ Sở đang cuộn mình nằm ngủ dưới ngày đầu đông lạnh run người, sàn nhà càng lạnh như băng, không biết sao Mộ Sở có thể ngủ được mặt lạnh lùng của Lâu Tư Trầm có phần khó phải thư ký Lâm biết Mộ Sở ở đây sao? Sao lại không lấy chăn cho cô ấy vậy?- Tần Mộ Sở —Lâu Tư Trầm nhíu mày rồi dùng chân chọt Tần Mộ Sở đang ngủ say trên Mộ Sở không có phản đành phải ngồi xổm Tần Mộ Sở thức dậy đi!Đoạn hắn vỗ nhẹ lên gò má trắng bệt của cô, hắn nhíu mày nghĩ mặt cô lạnh này Tần Mộ Sở mới tỉnh dậy. Cô vừa mở mắt ra thì nhìn thấy gương mặt lạnh lùng quen thuộc của Lâu Tư phút chốc cô tưởng rằng mình đang nằm đó cô ngồi bật, hỏi- Rốt cuộc anh cũng về rồi à?Bởi vì Mộ Sở buồn ngủ quá nên mí mắt nhấc không Lâu Tư Trầm ngồi xổm xuống rồi nhìn thẳng vào cô với ánh mắt thâm nhíu mày lại, mới hơn mười ngày không gặp, hình như cô đã ốm đi Sở bị hắn nhìn như vậy thì trái tim cô run lên, cơn buồn ngủ lập tức biến Sở cứ tưởng Lâu Tư Trầm ói gì đó nhưng cuối cùng hắn lại im lặng không nói lời nào mà đứng Sở vội ôm lấy balo ở dưới đất lên rồi đuổi theo hắn, trông như cô sợ hắn sẽ chặn mình ở ngoài cửa Tư Trầm quét vân tay trên cửa rồi ném chìa khóa lên ghế dài trong phòng khách. Sau đó anh không để ý tới Mộ Sở ở đằng sau mà bước thẳng vào phòng Sở ôm balo bước theo hắn, đoạn ló đầu ra hỏi- Vết thương của anh lành chưa vậy?- Tôi vẫn chưa chết được!Lâu Tư Trầm trả lời một cách hờ hững rồi đi thẳng vào phòng thay ...Mộ Sở nghe vậy thì lè lưỡi rồi đi theo Lâu Tư Trầm đang cởi áo khoác thì trông thấy Tần Mộ Sở bước vào, nhưng hắn vẫn không ngừng lại mà chỉ nhíu mày hỏi- Tôi đang thay đồ, cô cũng tính vào nhìn tôi thay à?Mộ Sở đỏ hết cả mặt, cô ngoan ngoãn xoay người Anh cứ thay tiếp đi, tôi không nhìn lén Tư Trầm nhìn chằm chằm vào bóng lưng của cô với ánh mắt thâm trầm rồi treo áo khoác vào trong Xoay người lại đi!Mộ Sở nghe vậy mới xoay người lại, nhìn Tư Trầm nới lỏng cà-vạt trên cổ rồi nhíu mày hỏi- Cô tìm tôi làm gì?- Tôi...Làm gì hả?Mộ Sở cũng đâu thể nói tìm hắn để sinh con đâu nhỉ?Mộ Sở xoắn xuýt cắn môi hồi lâu rồi mới nói - Cũng không có gì, tôi chỉ muốn xem vết thương của anh lành hay chưa Thế thôi à?Lâu Tư Trầm nhướng mày Còn nữa, tôi muốn anh có về bệnh viện hay không thôi. Dù sao anh cũng là thầy hướng dẫn của tôi nắm giữ điểm số của tôi mà!Lâu Tư Trầm nhíu mày nhìn cô đăm Chỉ hai chuyện này thôi à?- ... Ách, đúng Sở không dám là còn có chuyện khác Mộ Sở nhìn thấy ánh mắt thâm trầm, sắc bén của Lâu Tư Trầm thì chột dạ nhìn sang chỗ khác, cô sợ hắn sẽ nhìn thấu suy nghĩ của Tư Trầm nhíu mày lại, nhìn chằm chằm vào cô hồi Tôi cho cô thêm một cơ hội nói thật nữa đấy!Rõ ràng hắn cũng không tin lời cô ...Tim Mộ Sở chợt hẫng một nhịp,- Nếu cô không chịu nói thật thì đi đi...Lâu Tư Trầm nói xong thì chỉ tay về phía cửa phòng thay đồ một cách lạnh Sở tin hắn nói được thì sẽ làm Chuyện lần trước anh nói vẫn còn tính chứ?Mộ Sở bỗng dưng hỏi một câu như như Lâu Tư Trầm đơ ra khi nghe cô hỏi như vậy, anh sững người hỏi lại- Chuyện gì?- Anh nói...Mộ Sở cắn môi, gò má ửng hồng lộ vẻ xấu hổ. Cô do dự một lát rồi dồn hết can đảm nói ra- Thì anh bảo để tôi tới đây ở chung với anh đó! Giờ còn tính không?- ...Lâu Tư Trầm không ngờ được Mộ Sở lại đột ngột nói như hắn nhìn chằm chằm vào Mộ Sở với ánh mắt đang nhìn quái Sở bị hắn nhìn chằm chằm tới mất tự nhiên, hai má đỏ bừng lên. Ánh mắt hắn vừa kì lạ vừa sắc bén, như thế muốn nhìn thấu suy nghĩ trong lòng càng như thế thì trong lòng cô càng sợ hãi...Tần Mộ Sở bị hắn nhìn chằm chằm như thế thì có cảm giác khô miệng, cô căng thẳng liếm môi dưới rồi nói- Ách.. nếu không thì anh... anh cứ xem như tôi chưa nói gì hết nhé. Trong phòng có nước không? Tôi hơi Sở nói xong thì xoay người toan rời khỏi Đứng lại!Lâu Tư Trầm chợt gọi cô ...Mộ Sở nghe thấy thì dừng bước rồi quay đầu lại, nhìn hắn với vẻ vô Tư Trầm híp mắt nhìn cô hệt như một con sư tử nguy Tần Mộ Sở, bây giờ cô đang chơi trò gì với tôi vậy hả?- ...Nào Tư Trầm cười khẩy một tiếng, sau đó hắn bước lại gần cô rồi nhướng mày hỏi- Cố Cẩn Ngôn không thỏa mãn được nhu cầu sinh lý của cô à?Mộ Sở nhíu mày đáp lại- Quan hệ giữa tôi và Cẩn Ngôn không phải như anh nói đâu!- Cẩn Ngôn? Gọi thân thiết tới thế luôn! Có điều bây giờ tôi chẳng có hứng biết hai người có quan hệ thế nào Tư Trầm nói xong thì đứng thẳng người, đút tay vào túi quần rồi hất cằm nhìn cô với vẻ kiêu Giờ tôi không có tìm bạn tình! Nếu cô không có chỗ ngủ thì cứ nằm trước cửa nhà tôi đi nhé!Nói xong, hắn đi vòng qua Mộ Sở, bước ra phỏng Sở tức tới phồng mang trợn má đã nói thẳng như thế rồi, không ngờ người đàn ông này lại kiêu ngạo như thế!Mộ Sở thấy hơi bực bội rồi đấy!Sau đó cô đành phải đi theo hắn ra phòng ngờ, Lâu Tư Trầm vừa thấy cô đi ra thì ra lệnh đuổi khách- Tới tận giờ này mà cô vẫn không chịu về nhà sao?Hắn nói xong thì chỉ về phía cửa phòng đang mở, ý bảo Tần Mộ Sở có thể đi được ...- Chủ nhiệm Lâu à, vết thương của anh không sao thật đấy à?Tần Mộ Sở ngó lơ lời nói của hắn, cô đổi đề tài hỏi Tư Trầm vào bếp mở tủ lạnh lấy nước suối ra, hắn chưa kịp vặn nắp thì bị Mộ Sở giành lấy. Đoạn cô mỉm cười nói- Dạ dày anh không tốt lắm, trên người lại có vết thương nên anh phải kiêng cử, không được uống lạnh. Để tôi lấy nước ấm cho anh nhé!Nói xong, cô liền lấy ly đi tới bình nóng Tần Mộ Sở, có phải cô bị ma nhập rồi không đấy?- ...Mộ Sở cạn lời luôn Anh bị ma nhập thì có!Mộ Sở vặc Tư Trầm nắm lấy cằm Mộ Sở, sức của ngón tay rất mạnh khiến cho mặt của cô vặn vẹo, anh bắt cô nhìn mình rồi hỏi- Cô đang thiếu tiền à? Hay là Cố Cẩn Ngôn lơ cô?Lâu Tư Trầm cảm thấy mọi hành động của cô gái này hôm nay vô cùng bất thường. Rõ ràng cô đang cố gắng lấy lòng hắn!Nhưng vì cái gì chứ?Cô thiếu tiền sao? cho nên muốn moi một mớ từ hắn sao?Lâu Tư Trầm nhớ lại chuyện của sáu năm trước, trừ chuyện này ra thì hắn không thể nghĩ ra mấy lý do Cô thiếu bao nhiêu thì nói đại ra đi!Lâu Tư Trầm thả Mộ Sở ra rồi lấy một tờ chi phiếu từ trong ví ra, đoạn nhíu mày hỏi Sở cắn môi nhìn hắn hồi lâu rồi đáp- ... Tôi không thiếu cô hơi tái, ánh mắt cũng u ám hơn nhiên trong mắt hắn, cô là đứa con gái có thể bán thân chỉ vì tiền!Mộ Sở pha trà xong thì để trên tủ cạnh đấy, cô nói- Anh nghỉ ngơi đi, tôi về đây...Mộ Sở nói xong thì lách qua hắn mà đi ra ngoài.

niệm niệm hôn tình