Vật Lý Sóng. Kỹ Thuật Điện Tử Bộ Sách Phân Loại Và Hướng Dẫn Giải Đề Thi Đhcđ Trường Chuyên Lê Hồng Phong [Đhcđ] Bộ Sưu Tập Đề Thi Thpt Quốc Gia 2020 Môn Hóa [Đhcđ] Các Đề Thi Thử Môn Toán Có Đáp Án Mới Nhất
Với cầu mơ vươn lên là một doanh nhân, Dương Cẩm Lynh đã từng đi du học tập Mỹ với chuyên ngành về marketing nhưng duyên phận đã đưa cô đến với điện ảnh. Đó là khi đạo diễn Xuân Phước vẫn tìm diễn viên nhập vai Hồng trong bộ phim truyền hình "Sóng đời" và
Sóng Ngầm, Sóng Ngầm Bốn nhân vật, mỗi người một giọng kể, mỗi người một tâm tư. Hành Trang Đến Trường. SÁCH GIÁO KHOA. Lớp 1; Lớp 2; Lớp 3; Lớp 4; Lớp 5; Lớp 6; Lớp 7; Lớp 8; Lớp 9; Linda Lê Người Dịch Hồ Thanh Vân - Bùi Thu Thủy NXB NXB Hội Nhà Văn Năm XB 2018
Là một người có quá khứ tội lỗi, Dublin sống bằng cách giăng bẫy lừa lọc từ người này sang người khác, để lại sau lưng rất nhiều kẻ thù. Ngay khi gặp Katherine, một nữ đấu sĩ với kỹ năng có thể đánh vật một người đàn ông gấp đôi cô, Dublin đã ngay lập tức lên kế hoạch kiếm tiền.
Review Truyện Lê Ngọt: Thư giãn, giải trí: 22/6/2022: Review Truyện Lầu Dưới 249 Lầu Trên 251: Thư giãn, giải trí: 21/6/2022: Review Truyện Trêu Chọc Trái Tim Em: Thư giãn, giải trí: 16/6/2022: Review Truyện Hôn Nhân Bí Mật Chốn Sân Trường: Thư giãn, giải trí: 14/6/2022: Review Truyện
Mỗi người ngậm trong miệng một lá ngải, tay nắm một cọng rễ ngải. Không sao đâu! Nàng phân phát nhanh lá ngải và rễ ngải cho đám phụ nữ và con nít. Ở đầu tàu, cuộc đụng độ giữa đàn ông Việt-Nam và bọn cướp biển đang xảy ra khốc liệt. Một số thuyền nhân bị hạ sát thảm thương. Bọn cướp biển sắp nhào tới chỗ các phụ nữ Việt-Nam.
20:10 Phim truyện: Sóng tình 21:20 Phim truyện: Tham vọng giàu sang học: Khả năng lặn sâu đến cực điểm của con người. ĐÀI PTTH TP ĐÀ NẴNG. 11:00 Thành phố môi trường 11:50 Phim truyện: Những người bạn thân 17:00 Ca nhạc thiếu nhi 11:00 Lịch sử tàu điện ngầm ở Mát-xcơ-va
7XzjIx. Loạt tiểu thuyết best-seller của Lôi Mễ lấy nhân vật trung tâm là cảnh sát Phương Mộc. Trong “Sông Ngầm”, Phương Mộc sẽ phá đường dây buôn người đầy thế lực ở Trung một nơi mà ánh mặt trời chưa chiếu rọi qua, có một dòng sông ngầm lặng lẽ, trên con sông này, chảy xuôi là bạo lực, máu tươi hoà cùng tuyệt vọng. Khi một người lòng đầy đen tối, tội ác liền sinh sôi từ trưởng cục cảnh sát chính tay bắn chết một kẻ giết người, thi thể nạn nhân lại biến mất, là một trò lừa bịp, hay là một âm mưu lớn? Sự mất tích bí ẩn của một diễn viên nổi tiếng, kẻ bắt cóc đã gửi những hình ảnh khiếm nhã nhằm che dấu những điều bí lúc nghìn cân treo sợi tóc, làm sao phá giải mật mã để ngăn cản tai hoạ đổ xuống đầu? Hắn, là đồng đội kề vai sát cánh, hay là kẻ ác, rắp tâm phá hoại? Trong rừng núi yên tĩnh hoang vắng, tiếng kêu cứu tuyệt vọng chỉ được trả lời bằng sự im lặng của đất làng xa xôi thần bí, cuộc sống sung túc và sự trống rỗng của tâm hồn. Cứu vớt, truy đuổi, giết chóc, thức tỉnh, hết thảy đều diễn ra tại nơi âm u sâu thẳm kia. Ai đang nói dối? Ai đã phản bội? Ai gào thét trong 1500 độ thép nóng chảy? Ai ở trong bước đường cùng không khuất phục vẫn kháng cự lại?
3 ngày sau, bé Nhi đã bình phục trở lại. Điều khiến cho cô bé vui nhất chính là khi mở mắt sau cơn sốt cao được nhìn thấy một nhánh lan rừng đang nở hoa rất đẹp. Con bé vốn dĩ rất yêu thiên nhiên, nó yêu hoa cỏ, tất cả những loài động vật. Cầm nhánh lan trên tay con bé cười tít mắt rồi khẽ đưa mũi ngửi nhẹ cánh hoa. Nam những ngày qua đều đến đây canh chừng con bé, Nam nói- - Nhóc thích không..?Nhi gật đầu- - Dạ có ạ, em thích lắm, cảm ơn anh Nam cười rồi chỉ tay ra phía cửa nơi cu Lụn đang đứng lấp ló- - Cái này không phải của anh đâu, là của thằng nhóc đang rình mò bên ngoài kia kia. Nó đã giúp anh rất nhiều trong việc đi vào rừng hái thuốc cho em đấy. Em phải cảm ơn nó mới nhìn ra ngoài rồi cười tươi rạng rỡ- - Em cảm ơn anh Lụn, hoa đẹp nhóc ngượng chín mặt, mấy hôm nay nó lo lắng đến không ăn được cơm. Lúc nào cũng chỉ mong sao bé Nhi tỉnh lại. Giờ con bé đã tỉnh thì nó lại bỏ chạy, một người phụ nữ người đồng bào đem thức ăn vào cho Nhi, Nam đứng lên nói- - Em cố ăn vào cho mau khỏe, hôm nào khỏe rồi lại ra suối luyện tập với anh. Anh đi vâng dạ gật đầu, bước ra khỏi nhà gỗ lúc này cũng đã xế chiều. Lụn đợi Nam rồi chạy theo hỏi- - Anh lại đi đánh nhau với sư phụ Méng Sử phải không..?Nam cười- - Đúng rồi, mấy hôm nay trong làng có dịch sốt nên anh với mấy vị sư phụ cũng chưa đánh với nhau trận nào. Bây giờ ổn rồi, phải tiếp tục chứ. Hì hỏi tiếp- - Anh đã thắng họ bao giờ chưa..?Nam lắc đầu- - Chưa, chưa từng một lần.....Mỗi người bọn họ đều có những kỹ năng rất đặc biệt, không một ai giống ai. Ba năm anh luyện tập chăm chỉ tới bây giờ cũng chưa thể vượt qua được mặt là bãi đất trống, gã mặt đen A Páo, thầy thuốc Pỉn Tá, bóng ma Ga Rông đang ngồi trên đống củi quen thuộc của làng. Người đang đứng ở giữa bãi đất chờ đợi chính là Méng Sử, cũng là người khỏe nhất, mạnh nhất trong 4 vị sư phụ. Ba năm đằng đẵng, từng ngày trôi qua Nam đều phải trải qua những buổi chiều tập luyện như vậy. Gọi là tập luyện nhưng 2 năm đầu tiên Nam chỉ như một bao cát để cho họ dợt. Những trận đòn nhức nhối đến tận mấy hôm sau, nhưng vết thương lớn nhỏ chằng chịt, dù thế nhưng chưa một lần Nam nói câu bỏ môt cái Nam chạy nhanh về phía bãi đất trống rồi bật nhảy qua hàng rào cây gần 2m một cách nhẹ nhàng. Tiếp đất lập tức Nam thủ thế, cả hai nhìn nhau bằng ánh mắt đầy sắc lạnh. Không khí căng thẳng đến mức cu Lụn nhìn mà không dám thở mạnh. Dù hàng ngày Lụn đều được xem những trận đánh như thế này suốt mấy năm qua. Cả Lụn cũng cảm nhận được khí thế hừng hực của những người đàn ông mạnh mẽ đang có mặt ở tiếng hét vang cả hai người lao thẳng vào nhau như hai con mãnh hổ. Nhưng bây giờ đã khác ngày xưa, những cú đấm của Méng Sử không còn trúng vào Nam dễ dàng như trước nữa. Cơ thể của Nam linh hoạt, uyển chuyển đầy tinh tế, cảm tưởng như Nam chỉ né được đòn trong tích tắc, những đòn đánh sượt qua chỉ cách cơ thể tính bằng milimet. Không chỉ né được đòn, Nam còn tung ra những cú đánh hiểm hóc khiến cho Méng Sử bắt buộc phải thoái lui. Những bước di chuyển như phán đoán được đối thủ sẽ làm gì tiếp theo dựa vào mắt quan sát và phân tích kinh hồn, quả đúng như vậy, càng về sau thì những đòn đánh của Méng Sử như đã bị bắt bài, khẽ xoay người Nam đã tránh được, thâm chí Méng Sử có tung đòn liên hoàn thì ngay lập tức cũng bị vô hiệu hóa. Cát bụi trong khoảng sân bị những bước di chuyển của cả hai thổi tung lên mù gừng càng già càng cay, sự tập trung cũng như sự ranh ma trong bắt được những khoảnh khắc sơ hở, con hổ già Méng Sử với kinh nghiệm thực chiến lâu năm đã chiến thắng bằng một đòn cùi chỏ vào ngay vùng gáy, đòn đánh không một chút lương tay, cao thủ với cao thủ chỉ hơn nhau ở xác suất 1 giây ra đòn. Lãnh nguyên cú cùi chỏ vào vùng hiểm, Nam gục xuống sân không một chút gượng Méng Sử cũng toát mồ hôi đầm đìa, cánh tay rắn chắc vốn được so sánh với sắt thép cũng đã bầm tím bởi những đòn đánh của Nam mà Méng Sử phải chật vật mới đỡ được. Mắt vẫn long lên sòng sọc bởi khi vào trận đối với những con người này họ không đặt cảm tính, họ chiến đấu bằng tất cả sức mạnh, bởi đó cũng là cách tôn trọng đối thủ. Phải mất gần phút sau Nam mới có thể gượng dậy, khẽ đưa tay ra sau vặn vặn lại cổ, xoa lên phần vừa bị đánh, Nam đứng cúi dầu trước bốn vị sư phụ- - Cảm sử giờ cũng đã thả lỏng, gã đáp- - Mày tiến bộ một cách kinh người, hôm nay gần như mày đã đẩy lùi được tao về bên phần sân của mình. Nhưng nếu chỉ như thế thì chưa thể đánh bại được tao đâu. Cố gắng thêm đi.....Nam mỉm cười- - Tôi biết rồi, nhưng đòn đánh vừa rồi quả thật không cách nào đỡ vị sư phụ rời đi, còn lại A Páo, đây là người tiếp xúc, nói chuyện với Nam nhiều nhất. Cũng là người đã dạy Nam những bước căn bản võ thuật của gã. Căn bản nhưng ba năm qua từng ngày, từng ngày Nam vẫn chăm chỉ tập luyện, và Nam cảm nhận rõ thực lực của mình giờ đây đã đến điểm Páo vỗ vai Nam cười- - Ở đây chưa có ai khiến hắn phải đổ mồ hôi hột vậy đâu, khá lắm. Tối nay cả bốn người chúng ta phải đi ra ngoài. Việc trong làng trông cậy vào mày. Có thông tin gần đây cho thấy bọn chúng đã đánh hơi thấy chỗ này, không ngoại trừ khả năng chúng đã rình rập bên ngoài kia. Để cẩn thân hơn chúng ta cần có chuẩn bị cau mày- - Lũ khốn đó còn dám đến đây sao..?A Páo khẽ cười- - Chỉ cần bọn trẻ còn thì chúng vẫn sẽ săn đuổi. Đừng đánh giá thấp chúng, nếu như bọn chúng là kẻ dễ bắt nạt thì mày nghĩ tại sao chúng tao phải trốn tránh giấu bọn trẻ ở tận vùng rừng núi hiểm trở này. Chưa bao giờ chúng dễ bị đánh bại cả, qua thời gian chúng càng ngày càng nguy hiểm và tàn bạo hơn mà thôi. Hãy nhớ lấy điều này, nếu như mày gặp một trong số bọn chúng thì đừng nhân từ một giây nào cả, hãy giết chết chúng ngay nếu như cậu muốn bảo vệ bọn trẻ. Đi ăn cơm thôi, Pỉn Tá có gửi tao đưa cho mày thuốc trị thương đây, xoa lên phần cơ thể bị đánh mai sẽ không bị bầm đó cả bốn người được người đàn ông bí ẩn kia dặn dò những điều gì đó, mặt mũi ai nấy cũng đều rất nghiêm trọng. Nam cũng muốn đi nhưng chuyện này Nam không rành bằng họ, bởi " bọn chúng " Nam chưa từng gặp qua, chỉ được nghe kể lại. Lý do tại sao những đứa trẻ ở đây đều bị thương nặng mặc dù chúng còn rất nhỏ, đứa thì bị chặt ngón tay, đứa bị cắt lưỡi, đứa thì bị bỏng gần nửa khuôn mặt.....Chúng có một quá khứ đầy đáng sợ, và giờ cái quá khứ đó vẫn đang tiếp tục săn đuổi chúng chưa chịu buông tha. Lũ man rợ, dã tâm kia theo Nam được biết là một nhóm sát thủ máu lạnh. Chưa biết chúng làm việc cho ai, tại sao chúng lại săn tìm những đứa trẻ không có khả năng tự vệ, nhưng trong số 9 đứa trẻ ở đây may mắn được cứu sống thì đã có rất nhiều những đứa trẻ khác bị giết cũng chính là lý do vì sao Nam chưa thể rời khỏi nơi này. Bởi Nam nghĩ mình có trách nhiệm phải bảo vệ bọn trẻ. Đúng như lời A Páo nói, với sức mạnh, với khả năng của mình thì 4 người họ không phải sợ bất cứ ai, nhưng họ vẫn phải chạy trốn, Nam không dám tưởng tượng " bọn chúng " mạnh đến cỡ khi bốn vị sư phụ đi, họ quay lại nhìn Nam gật đầu như một niềm tin vào Nam. Họ đặt trách nhiệm bảo vệ làng này lên vai Nam, có thể đi ra ngoài rất nguy hiểm nhưng nhìn bọn trẻ đang vui cười bên trong nhà Nam cảm nhận được mình cần phải cẩn thận hơn. Đưa nắm tay lên trên như một lời hứa, Nam khẽ nói" Tôi sẽ bảo vệ chúng."Nhưng thật không may, Nam đã không thực hiện được lời hứa đó.......Ngay trong đêm ấy, khi mà tất cả chìm dần vào trong màn đêm. Khi mà thông tin đến với ngôi làng quá chậm, hoặc có thể kẻ đưa tin là một người trong số bọn chúng nên đó là thông tin vị sư phụ rời khỏi làng buổi tối, thì đúng nửa đêm ngôi làng bị tập kích.....Khi Nam nghe được những tiếng động lạ phát ra từ phía nhà gỗ thì mọi chuyện đã quá lửa chiếu vào trong chỉ giúp cho Nam nhìn rõ 4 đứa trẻ cùng 2 người phụ nữ đang nằm trong vũng máu. Chưa hết, tiếng động tiếp tục phát ra từ phía ngôi nhà bên cạnh. Đó là ngôi nhà mà Nhi cùng với Lụn và 3 đứa trẻ khác đang hét lớn, tiếng hét như xé tan màn đêm, nước mắt tự nhiên chảy xuống bởi dưới ánh lửa Nam thấy hai cái bóng áo đen vừa lao ra bên ngoài từ trong nhà bọn trẻ, trên tay chúng là con dao sáng loáng, máu từ con dao vẫn đang nhỏ tong tong xuống đất. Nam như một con thú điên cuồng lao vào hai tên mặc đồ đen kín mít chỉ hở mỗi đôi mắt, mắt kẻ nào kẻ đấy đều sắc như dao lam. Cái nhìn của chúng khiến Nam rùng mình. Nam lao vào chúng không mảy may suy nghĩ- - Tao sẽ giết chúng mày....Nhưng tất cả đã quá muộn.......
Hai người kia vừa ra lệnh thì lập tức những tên đàn em của họ liền rút súng chĩa thẳng về phía nhóm người của Ngoạn bao gồm Đình Sáu và một tay chân vẫn còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng là những kẻ sừng sỏ, đã không ít lần đối diện với cái chết. Đình Sáu nhanh chóng kéo một gã đàn em chắn phía trươc mình và Ngoạn, tiếp theo hắn ôm Ngoạn rồi lộn nhào về phía sau những cây cột trụ bên trong ngôi biệt thự. Tiếng súng nổ ra đanh đúa, chát chúa ngay bên trong ngôi biệt thự. Không chỉ nhắm vào Ngoạn, những kẻ không biết được đang nghe theo lệnh ai cũng không bỏ qua cho chị Phụng cùng người của ả ta. Tuy nhiên có vẻ như điều này quá sức đối với họ, bởi sau khi mất đi tính bất ngờ, vài ba tên đàn em của chị Phụng trúng đạn, với số lượng đông hơn, cũng không kém phần nguy hiểm. Phía chị Phụng lập tức đáp màn đấu súng hỗn loạn diễn ra khiến cho nơi này điên cuồng không khác bãi chiến trường là bao. Bàn ghế bị lật tung cho những kẻ máu lạnh làm bia chắn, những con người chĩa họng súng về phía nhau không chút khoan nhượng. Trước tình thế này Ngoạn là kẻ yếu thế nhất, bị động nhất bởi người của Ngoạn không hiểu lý do vì sao đã bị hạ gục gần hết. Lúc này Ngoạn chỉ còn biết bò đến phía của chị Phụng để mong được che chở. Với những tay súng chất lượng, cũng như số lượng áp đảo, mặc dù người của chị Phụng nằm xuống cũng không phải ít, nhưng khi kẻ địch đã không còn ai thì chị Phụng vẫn là người kiểm soát tinh đại ca trong thế giới ngầm đã biến mất sau khi ra lệnh cho đàn em giết Ngoạn và chị Phụng. Khi tiếng súng đã dừng lại, xác người nằm la liệt dưới mặt đất, trong không khí nồng nặc mùi thuốc súng, sàn nhà vương vãi vỏ đạn. Mất một khoảng thời gian tĩnh lặng, người của chị Phụng vẫn đang dè chừng, chúng chưa thể hạ súng xuống bởi mới đây chỉ là cuộc đối đầu trong nội bộ những kẻ được mời đến ngôi biệt thự. Trước đó tiếng súng phát ra ở bên ngoài khuôn viên của biệt thự còn ác liệt hơn. Ba người rời khỏi đây rốt cuộc đã đối diện với ai, tại sao lại có tiếng súng..? Rốt cuộc thì kẻ nào đã gây ra tất cả những chuyện Ngoạn, Phụng biết Ngoạn không nói dối, hắn cũng đang rất hoang mang không hiểu tại sao một kế hoạch, một sự việc được hắn tỉ mỉ gây dựng lên phút chốc đã tan thành mây khói. Tính mạng của hắn rõ ràng đang bị săn lùng, căn phòng dưới tầng hầm bị đặt bom, thậm chí trong những khách mời có mặt tại đây cũng có kẻ muốn giết hắn. Người của hắn phản bội hắn, dàn em của hắn bị giết sạch sau khi quả bom phát nổ. Hơn ai hết, Ngoạn hiểu rằng, hắn chính là con mồi trong tầm ngắm của thợ săn. Nhưng gã thợ săn khốn kiếp đó là ai..? Bọn chúng không hề nể nang gì dù cho nơi này có sự hiện diện của bà Trùm, không nói đúng hơn chúng còn muốn giết cả bà trùm, bằng chứng là vừa rồi, nếu không phải có lực lượng bảo vệ cẩn thận thì Phụng cũng đã chết rồi. Càng suy nghĩ càng khiến cho Ngoạn run lên vì sợ, hắn sợ một nỗi sợ vô hình, nỗi sợ còn khủng khiếp hơn cách đây 5 năm về trước. Bởi ngày đó hắn là quân tướng điều khiển cả bàn cờ, nhưng đến phút cuối, chỉ vì cái bẫy cho chính hắn tạo ra đã khiến hắn cách ranh giới bước tới địa ngục còn bằng một mành chỉ mong manh. Và sau khi thoát chết, Ngoạn biết mình cần phải quý giá mạng sống của mình như thế nào, tham vọng của Ngoạn vẫn còn sau khi cả hai ông trùm cùng những kẻ ngang đường đều đã bỏ mạng, dĩ nhiên Ngoạn không thể bỏ qua cơ hội lớn như vậy. m thầm giả chết suốt 5 năm, một là để tránh sự truy lùng của kẻ thù, hai là ngầm xây dựng một đế chế mới. Suốt 5 năm qua, Ngoạn đã làm tất cả với mong muốn trở thành trùm của các ông trùm trong thế giới ngầm. Mưu mô, toan tính, vươn những ngón tay đến tận hang ổ của những kẻ đồi bại nhất, khốn nạn nhất.....Nuốt chửng những thế lực mới nổi dậy trong 2-3 năm gần đây, bước đầu trong kế hoạch của Ngoạn đã thành công tốt đẹp. Cơ hội đã cho Ngoạn chiếm được tình cảm của bà trùm ma túy, không còn gì tuyệt vời hơn khi mà qua đêm nay, giao kèo giữa các ông trùm, bà trùm được thực hiện sẽ là lúc Ngoạn bước được một chân lên đỉnh cao của quyền lực vậy mà, ngay lúc này nhìn lại đống đổ nát, nhìn lại bản thân đã suýt chết đến 2 lần chỉ trong vòng chưa đầy 1 tiếng đồng hồ, Ngoạn đã phải rung mình bởi hắn nhận ra một việc quan trọng" Hắn chỉ là một con thỏ non mà thôi. Kẻ nào đó đang chơi đùa với hắn như cách kẻ đó chỉ búng một ngón tay, con tốt trên bàn cờ vua sẽ gục ngã. "" Ngừm...Ngừm "Những chiếc xe oto pha đèn sáng trưng cả một góc trời đang lần lượt nối đuôi nhau dừng ngay lại phía trước sảnh biệt thự trước sự hoang mang đến bàng hoàng của tất cả những ai đang có mặt bên trong ngôi biệt thự, chỉ vừa mới trải qua cơn nguy hiểm, chị Phụng chửi thề- - Khốn kiếp, lại chuyện quái gì thế này..?Người của chị Phụng chưa dám hạ súng xuống, nhưng chúng cũng không biết phải xử lý ra làm sao khi mà bắt đầu, những cánh cửa xe được mở ra, trên từng chiếc xe, những kẻ mặc vest đen lũ lượt bước xuống, trên mỗi xe phải chở ít nhất là 5 người. Như vậy có nghĩa là trong khoảng 20 xe oto đó đang xếp hàng đứng trước sảnh phải có đến 100 tên ăn mặc đồng bộ, chúng giống như một tập đoàn tội phạm lớn với đủ các loại vũ khí trên tay, đặc biệt là súng các sau đó chúng tràn vào phía bên trong tạo thành một hình cánh cung, dồn ép Ngoạn, chị Phụng cùng người của mình vào khoảng trống phía sau lưng, ngay lối đi lên cầu thang. Cảnh tượng ấy khiến cho Bình Bạc cũng phải giật mình, bởi theo chân Lão Nhị lâu năm, nhưng đây là lần đầu tiên Bình Bạc gặp phải hoàn cảnh này. Ngay cả đến tổ chức Gia Đình cũng không thể quy củ đến mức đáng sợ thế này. Rốt cuộc thì bọn chúng là ai..? Và tại sao chúng lại đến đây..?Hàng trăm khẩu súng chĩa về phía chị Phụng và Ngoạn. Những tên sừng sỏ nhất khi ở trong tình thế này cũng phải run lên vì hoảng sợ. Đàn em của chị Phụng chỉ còn chưa đến 20 người, cuộc đọ súng bất ngờ mới diễn ra cách đây ít phút, tuy tính mạng của chị Phụng, Ngoạn, hay Bình Bạc được an toàn nhưng thương vong cũng không phải là ít. Người của chị Phụng và tàn quân của Ngoạn chỉ còn biết giơ súng lên một cách miễn rồi, từ trên tầng 2, tiếng vỗ tay bồm bộp kèm theo một giọng nói lạ lẫm vang lên- - Quả không hổ danh những tay anh chị khét tiếng nhất mảnh đất này. Đúng là phải huy động tất cả những thành viên ưu tú nhất của chúng tôi đến đây, các người thật sự không đơn giản.....Nhưng nghe đây, đừng chống cự vô ích, cuộc tấn công này chỉ nhằm vào một vài người nhất định. Những kẻ không liên quan không cần bỏ phí mạng sống một cách vô đang nói là Vũ Con Đen, trong bộ dạng của Vũ Con, Đen bước từ trên tầng 2 xuống, có lẽ nãy giờ Đen đã ẩn nấp rồi theo dõi từng chút một chiến sự diễn ra bên trong ngôi biệt thự. Ngoạn nghiến răng nói- - Thằng chó chết, mày....mày đã phản bội tao.....Mày làm việc cho ai...? Nói xuống đứng trước mặt những kẻ mặc vest đen, Đen chưa cần nói câu gì thì tất cả bọn chúng đã khẽ cúi đầu khi Đen xuất hiện. Điều này khiến cho Ngoạn càng khó hiểu, bởi Vũ Con mà Ngoạn biết không thể nào có được uy nghiêm kinh khủng như vậy được. Vũ Con vốn dĩ chỉ là một con chó trung thành, luôn đi theo ve vẩy đuôi mong được Ngoạn trọng dụng. Vậy tại sao đứng trước những kẻ máu lạnh, Vũ Con đã làm gì mà khiến chúng phải tôn kính đến nhường lạnh lùng, nghiêm chỉnh một cách hoàn hảo của những kẻ lạ mặt khiến cho bà Trùm như chị Phụng cũng phải giật mình. Bởi chị Phụng hiểu, muốn đứng đầu một thế lực lớn, cái đầu tiên một Trùm phải làm chính là thể hiện được cái uy, cái dũng của mình trước đàn em. Với những quy định, điều luật đặt ra ngay trong Gia Đình, chị Phụng từng khiến cho cả giới giang hồ phải rùng mình vì dưới trướng của Phụng kẻ nào kẻ nấy đều được huấn luyện bài bản. Nhưng không, hôm nay đứng trước những tên khốn này, chị Phụng hiểu rằng, bọn chúng mới thực sự là tan sự hoang mang của những kẻ còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì, Đen đưa tay lên mặt, từ từ lột mảng da mặt trong sự chứng kiến của Ngoạn, chị Phụng hay Bình Bạc. Tấm mặt nạ được lột ra, Đen thở phào- - Giờ mới được thoải mái, xin lỗi.....nhưng tôi không phải là người mà ông anh biết. Bất ngờ lắm phải không, thằng đàn em của ông anh giờ có lẽ đang khóc thét lên để mong được chết sớm rồi. Chỉ có điều, ông anh cũng không hơn nó là mấy đâu..?Chị Phụng cũng không biết Đen là ai, nhưng cái mà chị Phụng thăc mắc nhất chính là một kẻ đứng đầu những tên mafia này chắc chắn không phải kẻ tầm thường, nhưng tại sao trong giới giang hồ, chị Phụng lại không biết. Cả Ngoạn cũng vậy, trong số tất cả những kẻ thù của mình, Ngoạn tin vào trí nhớ, Ngoạn chưa từng gặp người này trước đây. Vậy tại sao hắn lại nhắm vào Ngoạn..?Ngoạn nói- - Mày là ai..? Tại sao lại muốn giết tao..? Tao với mày đã từng gặp nhau trong quá khứ...?Đen đáp- - Tất nhiên là chúng ta chưa từng gặp nhau, thậm chí đây mới chỉ là lần đầu tiên tôi đứng trước ông anh đây. Tuy nhiên nếu ông anh hỏi tại sao lại có người muốn giết ông anh thì có lẽ nhiều người muốn làm điều này đấy. Còn nữa......cả bà chị đây cũng không thể thiếu phần đâu. Thật không may, những kẻ có mặt ở đây trong lúc này đều đáng phải chết. Nhưng trước hết để cho đông đủ, vẫn còn một con chuột đang ẩn nấp ở ngoài kia. Con chuột này không hiểu do ai mời tới, nhưng nó được người của Gia Đình đưa đến Phụng trợn mắt- - Thằng chó, mày đang nói luyên thuyên cái gì vậy..? Mày nghĩ mày đang động vào ai hả..? Đừng nghĩ tao sợ khi người của mày đông mỉm cười- - Chà chà, người ta nói bà bị điên nhưng quả thực từ điên không diễn tả được hết con người của bà. Chẳng trách mặc dù không được sự ủng hộ từ phân nửa tổ chức mà bà vẫn có thể khiến cho mọi người khiếp sợ. Nếu như bà cứ như con rắn cái chỉ ở trong hang của mình thì thực sự chúng tôi rất khó để có thể tiếp cận bà. Nhưng thật không may, đàn bà thì vẫn chỉ là đàn bà.....Tham vọng, dục vọng của bà, tất cả đều quá lớn, chính vì thế khi gặp đúng kẻ " tâm giao " bà đã mất đi bản lĩnh của chính mình. Mối quan hệ của hai kẻ điên rồ thật đáng khinh quay lại phía sau nói với một tên mặc vest đen- -Dẫn thêm vào người đưa con chuột đó vào đây. Không được làm hại đến nó khi chưa có lệnh. Nếu nó chống đối, chỉ cần nói với nó câu này.......Chị Phụng, Ngoạn không biết rốt cuộc thì kẻ đang đứng trước mặt mọi người này muốn làm chuyện gì. Nhưng phía sau chị Phụng, Bình Bạc đã bắt đầu toát mồ hôi, không chỉ thế, một vài tay chân của Bình Bạc cũng đang khẽ nhìn nhau. Còn Đen nhếch mép cười, Đen nói vào trong thiết bị liên lạc- - Chú mày vẫn đang nghe rõ đấy chứ...? Mọi chuyện bây giờ mới thực sự bắt đầu, cùng nhau gặp gỡ người quen nghiến răng kèn kẹt, ở một nơi nào đó Nam đã nghe hết tất cả những gì mà Đen đối thoại với những tay đầu sỏ, Nam cũng chứng kiến sự tàn bạo một cách nhẫn tâm của những tên mafia vừa mới xuất hiện. Ngay khi chúng đăt chân lên khuôn viên biệt thự, điều đầu tiên chúng làm chính là xả súng giết chết tất cả những người đang có ý định rời khỏi đây. Ba đại ca giang hồ cùng đàn em của mình sau khi từ chối Ngoạn để bỏ đi, nhưng tất cả đã không thể tiến thêm một bước nào nữa bởi những tên mafia đáng sợ này. Và bọn chúng đều là người của Đen.....Nam có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến phía sau lưng Đen là cả một tập đoàn mafia. Nhưng nghĩ lại một chút thì thực sự không thể chối cãi, những gì Đen từng làm, những gì mà Nam đã tận mắt chứng kiến thì Đen hoàn toàn có ngay lúc này đây, hắn vừa ra lệnh cho người của mình lôi một con chuột ra khỏi hang.......Và con chuột đó chính là chú Đại, câu nói mà hắn nói với người của mình nếu như chú Đại chống cự" Hãy nói Nam, con trai ông Tuấn đang ở đây. "Nghe hơi thở cũng như âm thanh gai người đang phát ra trong tai nghe, Đen cười- - Khà khà, đang giận lắm phải không..? Đang hoang mang lắm phải không..? Nhưng mọi chuyện chưa kết thúc đáp- - Nếu các người làm gì tổn hại đến chú ấy...? Tôi thề sẽ giết chết tất cười khẩy- - Nếu như chú mày đủ bản lĩnh. Bởi vì có lẽ hắn sẽ không sống được lâu nữa đâu.
truyện sóng ngầm trường lê